Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2010

cha iêu,,,mẹ iêu,,,

       
Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào Lời ru êm ái như đồng lúa chiều rì rào Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng, mẹ yêu Lòng mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu Tình mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ Thương con thao thức bao đêm trường, con đã yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao Thương con khuya sớm bao tháng ngày Lặng lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn Dù cho mưa gió không quảng thân gầy mẹ hiền Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên Lòng mẹ chan chứa trên bao sớm làng gần xa Tình mẹ dẫn tới trăng ngàn đứng lặng để nghe Lời ru xao xuyến núi đối suối rộng rặng tre Xóm ven thái bình im lìm khi tiếng mẹ ru Thương con mẹ hát câu êm đềm Ru lòng thơ ấu, quãng gì khi thức trắng đêm Bao năm nước mắt như suối nguồn Chảy vào tim con, mái tóc trắng đầy đẫm sương Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu Dù tin mưa gió tháng ngày trông đợi bể dâu Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng bạc màu Vẫn mong quay về, vui vầy dưới bóng mẹ yêu.         Một chiều lang thang mình tôi bước âm thầm Đường về hôm nay đã vắng bóng cha Nhớ mãi dáng người cha yêu xưa Cha yêu ơi mình con trong mưa. Giờ naỳ ngồi đây lòng thương nhớ cha đã rời xa Kỷ niệm thơ ngây ngày xưa quá êm đềm Ngọt ngào trong tim năm tháng khó quên Đến phúc cuối cầm tay cha yêu Mong bao con phải thương yêu nhau Lời người con xin nguyện luôn khắc sâu suốt cuộc đời. Cha yêu ơi con nhớ không quên ngày đó Khi con thơ khôn lớn bên cha từng ngày Giờ còn đâu nữa ngọt ngào thơ ấu Cuộc đời ai biết đâu ngày mai. Con không quên năm tháng bao la tình cha Dang đôi tay ôm ấp con thơ vào lòng Người là ánh sáng rọi đường con bước Cha ơi mãi không quên tình cha.
Một bông Hồng cho em...Một bông Hồng cho anh...Và một bông Hồng cho những ai...Cho những ai đang còn Mẹ...Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn...Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi...Như đóa hoa không mặt trời...Như trẻ thơ không nụ cười...Và đời mình không lớn khôn thêm...Như bầu trời thiếu ánh sao đêm...Mẹ, Mẹ là giòng suối diệu hiền...Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên...Là bóng mát trên cao...Là mắt sáng trăng sao...Là ánh đuốc trong đêm...Khi lạc lối...Mẹ, Mẹ là lọn mía ngọt ngào...Mẹ, Mẹ là nãi chuối, buồng cau...Là tiếng dế đêm thâu...Là nắng ấm nương rau...Là vốn liến yêu thương...Cho cuộc đời...Rồi một chiều nào đó...Anh về...Nhìn Mẹ yêu...Nhìn thật lâu...Rồi nói, nói với Mẹ rằng...Mẹ ơi, Mẹ ơi...Mẹ có biết hay không?Biết gì...Biết là, biết là...Con thương Mẹ không...Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh...Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em...Chỉ xin anh, chỉ xin em...Hãy cùng tôi vui sướng đi...

4 nhận xét:

  1. Hà hà, Saigon xì tin cũng đáng yêu chứ hè.

    Trả lờiXóa
  2. ,,,hihi,,,bác gà thật hiểu lòng người,,,,saigon kính

    Trả lờiXóa
  3. Những bài hát này em cũng thích nghe , nhiều khi tự hát nhưng hát giữa chừng thì nghẹn lời vì nhớ Ba Mẹ quá chị ạ !

    Trả lờiXóa
  4. ,,,ch cũng dzậy,,,nên mới post bài hát này để nghe,,vì thix và nhớ,,,saigon đồng cảm

    Trả lờiXóa